Thứ Năm, 6 tháng 3, 2008
chia sẻ - im lặng
Muốn được chia sẻ - học cách câm lặng.
Cảm giác khó nói và muốn nói với ai. Nhưng chắc sẽ ko nói với ai nữa. Viết ra ở đây, vì những người vào được đây đọc đều có bảo hành cả.
Viết sau nhé, sẽ ko như cái trc. Cái đấy tí nữa xóa đi. Cái này, sẽ trút bầu tâm sự.....
Đang đợi thằng Thành về để chơi điện tử... đói quá.........
Hôm nay đã làm 1 việc.... chẹp, biết làm sao nhỉ. Hệ lụy của việc đấy là mình bồn chồn suốt từ đầu h chiều. Giá mà đơn giản như nhặt một viên sỏi và ném vỡ cái cửa kính trước mặt thì cũng sướng nhỉ. Ít ra cái người chủ nhà người ta sẽ xuất hiện ngay và nện cho mình một trận... tất nhiên là trừ trường hợp nhà người ta ko có nhà....
Uh thì thừa thãi chân tay nên mới đưa nó vào câu chữ như thế này. Vì sự thực cũng chẳng có thể làm gì hơn được.
Có thể, tối nay..... người bị ném vỡ cửa kính sẽ sang nhà mình cùng với công an phường.... nhưng trước đó thì, nửa ngày thôi cũng đủ cho mình nghĩ bao nhiêu thứ.
Lại nữa, lúc chiều đi học về, thấy bảo có bưu phẩm từ nước ngoài gửi cho mình....... ko biết nói cảm giác lúc đó là sao.... chẳng biết. Nhưng lúc lên nhà biết là bưu phẩm Ubuntu, thất vọng không có gì tả nổi..........
Hmmm.... h đã biết rằng, cái cảm giác mình phải chịu đựng, đối với đầu dây bên kia cũng không dễ chịu gì. Cũng phải thôi, mình là người, người đó cũng thế. Mình biết nhớ, zay zứt thì người đó cũng vậy.
Mặc dù sự đời vẫn còn đang ngổn ngang trăm nỗi tơ vò nhưng dạo này mình đang vui lắm. Thấy ấm áp, nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng làm được mấy việc lặt vặt, tự cho là "việc tốt", mình lại quay ra tự sướng với những niềm hoan hỉ nho nhỏ trong lòng. Uh, chẳng ai ghi nhận, chẳng sao, ta thấy "sướng" là được.
Dạo này cũng hứng lên, khoái bia bọt, rượu chè. Chẳng phải thèm cái mùi đấy, chẳng mê gì cái vị đắng đắng cay cay đấy....... nhưng thích, nghiện không khí những buổi đấy........ và đặc biệt là, trc mỗi khi uống nhìu nhìu, mình sẽ nghĩ đến những chuyện buồn đã qua và lại mò điện thoại, nhắn tin cho 1 người. Nhưng cái đó đã qua rồi, h đây, khi đã ngà ngà rồi, mình thấy vui vui, ấm lòng khi nghĩ đến ai đó. Khi ấy mình vẫn cầm điện thoại lên và nhắn tin, nhưng nội dung và người nhận nay đã khác...... Bình thường cũng không cần phải bia rượu vào mình mới nhắn những lời như thế..... cũng chẳng biết nữa......... đây chỉ là biểu hiện thôi, là phần nổi của tảng băng........ mình cảm thấy vui vì cái đằng sau nó cơ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
chờ anh viết tiếp
hehe em cũng đã bắt chước làm một cái :D
Đăng nhận xét