Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2009

Trong đêm nói chung tự dưng không thấy vui. Thấy chán ghê... Khi nào viết tiếp... (đếch biết)
haizzz. With lotterite is not around, i feel so low...

Kể truyện những đêm vừa rồi thực sự là căng thẳng. Mình phải hoàn thành 1 cái thiết kế cầu tương đối hoàn chỉnh trong thời gian khá là gấp gáp. Gần như mình đã làm việc trong 28 tiếng liên tục và có một thời điểm chân tay không điều khiển nổi. Thật ra trong đêm làm căng thẳng rất thèm có ai để nói chuyện, ít ra cũng có thằng Thành nhưng nó cũng phải đi việc của nó. Nên nói chung phần lớn thời gian là mình làm việc một mình. Khối lượng công việc lớn kinh khủng và cứ phải loay hoay một mình làm mình mệt kinh khủng. Tự dưng thấy rất là cay cú việc em Ngân tự dưng lại về nước đúng vào dịp này ( di chuyển đúng vào thời gian này ) làm mình không có ai để nói chuyện.
Hehe. H thì xong rồi. Đến phút cuối cùng cái bài ý thậm chí không phải nộp. Nhưng mình tự hào vì đã làm xong cái bài đó, nhất là trong thời gian đó.
Hehe. Nhớ cảm giác trong đêm thèm có ai nói chuyện thế.