Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2009

my happy ending

Đỉnh cao. Book chỗ.
Còn bây giờ mới viết.

Sống ở trên đời thật phức tạp. Thật khó để làm hài lòng tất cả mọi người. Một con người cùng 1 lúc chỉ có thể nghĩ và giải quyết một lượng công việc có giới hạn rất rất giới hạn. Vì vậy, làm một việc, để rồi một thời gian sau nhìn lại, để xem rằng liệu nó đã thấu đáo chưa e rằng là 1 việc vô cùng vô ích. Trước khi làm phải nghĩ thật kỹ. Một khi đã Làm rồi không hối hận.

Con người là tổng hòa của các mối quan hệ xã hội và nhiều khi là nhiều mối quan hệ đến mức bản thân không tự nhận thức được hết. Chẹp. Mình cũng nhận ra rằng dù thế nào đi nữa, cũng chỉ có tối đa có thể chứ không có sự tuyệt đối trong tất cả các mối quan hệ.

Mình. Trần Minh Phương, sinh viên, hiện nay khoảng 22 đến 23 tuổi. Không còn lo lắng về việc ra trường không có việc. Mà mình cần lo lắng về việc ra trường, tự mình, phải, kiếm được, việc ngon, và, kiếm được, không ít tiền. Vậy đấy, Phương ạ. Cố lên nào!!!!

Viết ba lăng nhăng.

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

nhún hay thế :))