Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2009

notitle

-Why am I different from others?
-Why do you have to be like others?

Thứ Tư, 23 tháng 9, 2009

Nụ hồng hờ hững

Để tạm đây, viết sau

Cuộc đời vẫn thế, dẫu biết em không yêu anh
Mà lòng vẫn nhớ, vẫn níu yêu thương mong manh
Một bờ cát trắng chỉ để anh ghi tên em
Trái đất cô đơn mưa giông
Mình anh ngồi ôm nhớ mong.

Nụ hồng thứ mấy, dưới bước chân em đi qua ?
Cuộc tình thứ mấy, đến lúc em trao cho ta
Làm người khách cuối, tễn bước em trên sân ga
Để dấu yêu kia phôi pha
Đành thôi từ đây cách xa

Xin chào em trong cơn mê này
Bao niềm đau trên môi em cười
Như vầng trăng soi chung bao người
Từng tiễn đưa, từng chiếc hôn
hờ hững qua đây.
Xin chào nhau trong yêu thương này
Em còn đi trong cơn mê đời
Xin tình yêu đưa em quay về
Đừng dối gian, để trái tim được phút yên vui

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2009

Nhớ

Viết xong cái bảng này, chả hiểu một tẹo nào. Nhớ lắm.

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2009

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2009

Thư riêng có thể công bố

Em định viết thư cho thầy từ lâu lâu rồi cơ mà cứ lần lữa thành ra lại lâu ơi là lâu. Đang nghĩ bảo dạo này không thấy thầy ở trường thì sáng hôm qua chạy qua chạy lại lại gặp thầy.
Sang năm cuối thấy việc học hành cũng khá là nhẹ nhàng nên có thời gian tập trung nghiên cứu mấy cái thứ khác ngoài sách vở mới cả ra ngoài ngó nghiêng tích lũy kinh nghiệm.
Hôm trước em cũng đi với bộ môn Cầu Hầm một bữa kiểm định cầu Vĩnh Tuy. Công nhận là cái nghề này vất vả thật. Trời nắng trang trang, mồ hôi chảy cay xè mắt mà mấy thầy trò vẫn cứ vác gương vác máy đo đo đếm đếm, đến lúc mà nhìn vào máy hoa cả mắt thì mới nghỉ. Kể ra thì nghề nào cũng vất vả cả nhưng mà gì chứ Công trình là nghe đã khiếp rồi. Hiện tại cũng chẳng biết về sau ra làm rồi thế nào nhưng cũng may là em cũng có tí gọi là say mê cái nghề này nên cũng không thấy ... sợ lắm, và cũng rất là hăm hở.
Hì hì. Chả là viết thư tâm sự với thầy tí. Như đã nói ở trên là em định viết thư lâu lâu rồi nhưng mà cứ ngại ngại nên bây giờ mới viết. Tiện thể khoe thầy thêm tí ảnh iếc vụ hè em đi chơi. Tiếc là đợt thi xong không kịp vào Nha Trang mà cuối cùng hết hè tại nhà có tí việc nên cũng chả kịp vào Nha Trang bữa nào chơi.

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgYPf3afe8mO3UDVtDBzL2JyxT9T5VQj3DD-UVpLm9gfSY8BqhOa5xNClcoIy8xos_cML35DRhYzBTQ1dltSU2v31bnVIAgDA1HoA0f9zxDN-MmE2vvGg555Q5N03x39vxUqdDy1d_pwFM/s512/IMG_9714.jpgMường Lát :D
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiRUBG4bwjQPHSyUx9mYm_HdTj2BNnUVT76UHHO0smPisfbfMNMB0KdRtcdHF3uMiftnglSF0RrFbwmIsFeliN55vROEd_on-Lio4INOJCFabseoHJakwuoZGCyOv-TXQyFAsppdndbL7g/s640/Coto4life%20087.jpg Cô Tô

Thế thôi, thỉnh thoảng có gì hay hay em lại viết thư cho thầy tiếp. Chứ ở trên trường cứ chạy qua chạy lại cũng ít gặp mới cả có gặp cũng chả có thời gian nói gì mấy. Kỳ này bao giờ em nhận học bổng thầy trò ta đi uống cốc bia phát. :D
Àh, tí em quên, thỉnh thoảng thầy có đi công trình nào hay hay thì thầy ới em đi với thầy nhé, gần thì ok luôn mà xa mà đi ngắn ngày cũng ok tiếp ý ạ.

Em chào thầy!

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2009

Câu chuyện về làm ơn mắc oán

Vừa làm việc ngu xuẩn nhất trong 1 năm trở lại đây. Thấy cũng đáng ghi lại, nhưng mà h muộn rồi nên đi ngủ cái đã.
Nào thì tiếp. Nói chung thừa nhận mình có phần vô ý, nhưng mà hai cái người kia cũng nên thừa nhận là họ cũng nên chịu phần lớn trách nhiệm trong vụ việc này, thay vì tỏ ra là người phải cam chịu còn mình là kẻ hủy diệt thế giới.
Câu chuyện về việc muôn thuở: "không biết dùng thì đừng có mua mac" cứ lặp đi lặp lại. Tại sao bạn tôi toàn một lũ học đòi và lười biếng thế nhỉ. Ý mình là, một số, và về vấn đề mua máy mac. Tất nhiên là, cũng có đứa này đứa khác nhưng mà đa số bạn mình mua máy mac đều là như vậy cả. Chán òm và bực mình.
Vậy thôi. Dạo này đang say nghề. Thật ra, đang định viết một cái bài tên là "con mắt người trong nghề", nhưng mà thôi, bây h lại bận rồi.

Thứ Tư, 26 tháng 8, 2009

Mất gì không thử?

Nhiều khi toàn những thứ không tưởng nhưng lại chẳng mất gì để không thử. Chỉ cần vượt qua Ngại và Lười, nó có thể mang lại những trải nghiệm thú vị. Tất nhiên, một khi đã thử, đều kèm theo ước vọng về một cái gì đó, nhưng kể cả không được cũng vẫn không mất gì. Mai, mai nhé. Mai photo chứng thư nhân dân.

Thứ Năm, 20 tháng 8, 2009

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2009

HTC

http://wiki.xda-developers.com/images/HTC_Alpine_01.jpg

Kính chào quý công ty.
Tôi là Trần Minh Phương, hiện là sinh viên năm cuối ngành Cầu đường của Đại học Giao thông vận tải Hà Nội. Mặc dù chuyên môn không liên quan nhiều đến hãng nhưng từ lâu tôi đã ham mê công nghệ và đã dùng qua rất nhiều điện thoại, trong đó có một số mẫu sản phẩm của công ty như Alpine, Blue Angel, Universal... Trong thời gian qua, tôi nhận thấy Việt Nam là một thị trường tiềm năng đối với các sản phẩm công nghệ viễn thông nói chung cũng như các sản phẩm của công ty HTC nói riêng, tuy nhiên trên các phương tiện thông tin đại chúng như báo viết, báo mạng thì các bài review về máy điện thoại di động đa số là dịch từ báo nước ngoài, do những người ít có hiểu biết về điện thoại di động dịch nên thường không chuẩn xác hoặc thông tin không rõ ràng.
Vì vậy, tôi cảm thấy rất quan tâm đến công việc thử máy, kiểm tra máy cũng như review sản phẩm hoàn chỉnh các sản phẩm công nghệ viễn thông, đặc biệt là về điện thoại di động của HTC. Một phần đó là đam mê và sở thích của tôi, phần khác vì tôi thấy điều đó có thể giúp ích cho hãng trong việc đánh giá phản hồi của khách hàng về sản phẩm, giúp ích cho người mua lựa chọn sản phẩm trước khi mua.
Tôi viết thư này, mong công ty có thể cho tôi biết về công việc thử máy của hãng, điều kiện để có thể làm công việc đó. Tất nhiên sẽ rất tuyệt nếu tôi có thể được làm công việc đó, với sự am hiểu của tôi về điện thoại công nghệ cao, tôi có khả năng đánh giá sản phẩm theo thị hiếu, nhu cầu của người dùng Việt Nam và báo cáo đầy đủ với công ty hoặc viết những bài giới thiệu sản phẩm mới ra mắt... Ngoài ra tôi cam kết thực hiện đúng những yêu cầu, quy tắc của công ty về công việc này.
Rất mong nhận được phản hồi của công ty.


Sáng nay phản hồi rồi. Nói điện thoại nhiều vãi hàng. Họ bảo là khi nào có máy test sẽ gửi nhưng thường rất hiếm bởi ở mỗi nước chỉ có 1 2 chiếc. Hí hí.

Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2009

Cổ điển

Cái này, ở làng Đại Đồng, ở Hưng Yên ý, được lên Thời sự vì gìn giữ được nét kiến trúc cổ. Cái cầu này thì đẹp rồi, hàng trăm năm tuổi, ở trong cái chùa tiền tỷ gần đấy có 1 cái đẹp hơn nhưng không quý bằng vì mới dựng lại.
Lại nói, cái khu vực này được lên thời sự vì "gìn giữ được nét kiến trúc cổ". Nhớ hôm đó ti vi còn quay những góc rất đẹp, ngoài ra còn có ai đó chụp ảnh được đăng trên Việt nam tàu nhanh, nhìn cổ kính lắm, đẹp lắm, mê man lắm, đến nỗi mà hôm đó mình phải ghi ngay địa chỉ lại để một ngày nào đó đến thăm.
Tình cờ hôm nọ đến đó, hoàn toàn tình cờ thôi nhưng mà đến đúng chỗ đó. Cứ như chuyện đùa. Nhưng đến để thấy là, công nhận, là có cổ kính thật nhưng mà hóa ra ti vi nói là giữ được "nét" cổ, thật là mỉa mai vcl :)).
Cuối cùng ý, có lòng thôi chưa đủ, phải có tiền nữa.

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2009

Lately I've been hard to reach, I've been too long on my own




Lately I've been hard to reach, I've been too long on my own
Everybody has a private world, where they can be alone
Are you calling me? Are you trying to get through?
Are you reaching out for me? I'm reaching out for you...

Eminem quả nhiên là thiên tài, Queen không hổ danh là huyền thoại....
Ngày mai sẽ trở lại với âm nhạc. Hehe. Back to da LAB

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2009

Lặng lẽ Hà Nội

Dạo này không có gì để show


Kể ra, mình rất lấy làm buồn vì có nhiều người phê phán chuyện mình hay qua lại với ng yêu cũ. Cơ bản là với mình chuyện đó không là gì cả và nó không nói lên gì cả. Ngay cả khi mình đi về xong thao thao với tất cả mọi người rằng người yêu cũ rất xinh thế này thế kia thì đó là vì mình thấy xinh thì mình khen thôi, hoàn toàn không có ý nghĩa gì đặc biệt.
Tuy nhiên, khi mà người ta có người yêu rồi ( đã nhìn thấy mặt 1 thằng rất đáng ghét ở trong đt - cũng chả thèm hỏi có phải không nhưng chắc là phải, hehe ) thì việc người ta hay ý ới mình cũng có vẻ không thấy ổn lắm, mà nhất là, từ khi nói cho mình là có người yêu rồi thì thái độ có vẻ còn thân mật hơn cả trước ( hoặc do mình tự tưởng tượng ra ). Điều này xét theo khía cạnh nào cũng rất là không ổn. Việc này, nói lên rằng hoặc mình đã không còn vô tư hoặc người ta có cái gì không ổn với mình. Tất nhiên là mình không nói người ta yêu lại mình hay gì, mình chẳng bao h nghĩ thế nhưng mà dù sao cũng thấy không ổn.
Có lẽ là nên thay đổi một chút trong mối quan hệ này. Hì. Nói gì thì nói, từ trước đến nay, rất yêu quý người ta, kể cả, sau này đi nữa, vì nhiều lý do mà, nhưng mà cần có sự thay đổi gì đó.
Hoàn toàn không vì dư luận, cái đó mình suốt đời bỏ ngoài tai, mà là vì bản thân nhận ra những thay đổi. Đời thay đổi khi ta thay đổi.

Thứ Năm, 6 tháng 8, 2009

Áp lực từ nhiều phía


Đang cảm thấy rất là không muốn quan tâm đến cái gì. Còn 4 ngày nữa để ôn thi và sau đó còn 4 ngày để chơi nốt vụ hè. Có lẽ không có lúc nào cái cảm giác phân vân khi đang đứng ở giao lộ lại rõ ràng và dằn vặt dữ dội như lúc này. Đủ thứ chứ, dài hạn như sự nghiệp, tình cảm, gia đình, bạn bè, ngắn hạn như trả nợ môn như thế nào, học tiếng Anh ở đâu, rồi thì, còn mấy ngày cuối hè, dùng chúng thế nào. Nói vui vậy chứ những cái ngắn hạn toàn cái vớ vẩn, những cái dài hạn thì toàn cái đau đầu tưởng chừng vô phương cứu chữa. Ờ thì cũng chẳng phải lần đầu tiên và chắc cũng chẳng phải lần cuối cùng nhắc nhở bản thân rằng cuối cùng chính mình sẽ phải đưa ra sự lựa chọn, nhưng mà, ở giao lộ, có thể sẽ là 1 đi không trở lại. Khó chứ, đời người nào có phải ván cờ, sa cơ thì xí xóa.
Hầy. Nói gì thì nói, con người là tổng hòa các mối quan hệ xã hội, triết học thì như thế, còn áh, giống như là, hiệu ứng con bướm ý, biết đâu quyết định của mình, ví dụ, là sáng mai sẽ đi mua rau muống về ăn lại có thể gây ra thế chiến thứ 3 chẳng hạn. Càng nói càng thấy vớ vẩn nhưng để thấy rằng, giao lộ nó đang rất là dằn vặt mình. Hề.
Nhiều tiền không chắc đã tốt, ít tiền không chắc đã không tốt. Ví dụ thế, hoặc, biết nhiều quá có khi lại chết sớm, ngu si có khi hưởng thái bình. Lại có cái chuyện, được mất dương dương người tái thượng, khen chê phơi phới ngọn đông phong. Nói lảm nhảm để thấy rằng, đời chẳng biết thế nào mà lần. Có khi cứ kệ xác nó lại hay. Tuy nhiên, mình lại muốn mình là một người đàn ông "tương đối" có trách nhiệm, vì thế mình cũng không thể kệ xác được. Vậy, làm thế nào bây giờ?
Nói vậy để thấy rằng rất là dằn vặt. Liệu, có ai hiểu được, mình đang cố gắng thế nào nhỉ? Hoặc liệu, có phải mình đang tự hiểu lầm mình không?
lảm nhảm một hồi cũng chẳng đi đâu vào đâu. Thèm được như hoa Bồ công anh, bị cơn gió thổi một cái, tung vào trong gió và tan biến. Tất nhiên, tôi thèm cảm giác đó nhưng tôi cũng yêu cuộc sống của tôi, tôi yêu ba mẹ, tôi yêu bạn bè tôi và "các" người yêu tôi ( yeah ), ý tôi là tôi cũng không muốn tan biến, tôi chỉ thèm cảm giác đó thôi, vào bây giờ ý, mà thật ra là vài năm rồi. Hì hì, ngay bây h, muốn được ôm ông già, ôm bà già, ôm Dương, ôm Thành, ôm Tuấn Quỳnh, ôm Vân, ôm Thủy, ôm Diệp, ôm Mai, ôm Thu Anh, ôm Tú, ôm Tôm, tạm thời thiếu một vài người đang thấy ghét và phải nói là muốn chửi "địt mẹ thằng Hà"..... Hô hô. Lâu rồi mới viết cái gì độ nhảm cao đến thế.
@Núi + Ngân: trẫm cảm thấy bị hai ngươi bỏ rơi và đang rất là zỗi :))

Thứ Hai, 3 tháng 8, 2009

Thứ Năm, 30 tháng 7, 2009

Yeah!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Đã tìm được cái mình muốn tìm. Muốn trao đến những người vẫn đọc blog này mỗi người một nụ hôn say đắm.
H là lúc để lên kế hoạch cụ thể. Yeah yeah yeah yeah!!!!!!!!!!

Thứ Ba, 28 tháng 7, 2009

Cúc hương ngốc dại


Hầy. Tất cả những lời lẽ lúc này đều thừa cả. Chẳng biết nói lời gì, làm việc gì mà không làm đau một ai đấy. Tất cả những gì mình có trong tay lúc này đây, rất nhiều, nhưng cũng lại thật mỏng manh dễ vỡ. Mình có cảm giác nếu mình, vào một lúc nào đó không thích hợp, thở khẽ một cái cũng có thể làm cho mọi thứ tan vỡ.

Oh yeah.

Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2009

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2009

Bitter virgin


Hay. Heart-touching.

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2009

Trốn để được tìm thấy


Thề sẽ mua quyển này. Thích nó từ cái tên trở đi và hơn nữa lại là chuyện ngắn nên càng dễ đọc.
Tình hình là đã viết thư xí 1 suất tặng sách, không đc thì sẽ mua.