Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2008

Duyên dáng Việt Nam



Làm quả ảnh giữ chỗ.

Còn khoảng 3 tiếng nữa là vào phòng thi, nói chung không ôn nữa. Chỉ lấy đt chụp lại vài công thức, vào có cơ hội thì mở. Haizzz.
Trong lúc không có việc gì làm google thử tên mình. Kết quả thứ tư là trang facebook của mình. Ngồi ngẫm nghĩ mình nên làm gì để được lưu danh muôn thuở nhỉ. Băn khoăn....

Thứ Tư, 3 tháng 12, 2008

Mệt kinh khủng

Chui vào đây kêu vậy. Như hôm nay oải quá. Nhưng thôi. Mai đi về thảnh thơi sẽ ghi rõ ràng về vụ việc. Dù sao nghe cái bài kia thật là hay.

Dù sao thì cũng đã đi thực tế. Hiểu biết thêm nhiều thứ. Đi lại vất vả nhưng ít ra với mình, đi 1 ngày đàng học 1 sàng không, sàng qua sàng lại thì vẫn còn ít nhiều. Thế cũng là thành công. Đến hôm nay bảo vệ thực tập, thầy cũng không hỏi mình nhiều như bọn nó. Nói chung mình cũng tiếc vì nếu có hỏi, với mình cũng không vấn đề nhiều lắm. Thế nên nữa, nếu lần này mà điểm cao mình cũng không lấy gì làm áy náy. Vì xứng đáng mà, kể cả về quyết tâm hay hành động, mình đều thấy rất xứng đáng.

Cũng lần này càng ngày mình càng thấy khó chịu bọn ăn sẵn. Nói chung mình làm 1 bài đến toét cả mắt thì share cho ai đọc cũng không sao. Tệ hơn thì có thể đứa nào đó modify lại rồi in, hơi khó chịu tí nhưng không sao. Tệ nhất là có đứa lấy bài mình và sửa cái tên đi rồi in đem nộp. Nói chung cực kỳ khó chịu. Mình rút kinh nghiệm về vụ này, từ nay có khi chỉ share cái khung, còn đắp j lên đấy thì là riêng, chứ như hôm nay nói chung khó chịu.

Haizzzz