Thứ Tư, 27 tháng 2, 2008

Facebook


Vừa nghịch ngợm vào facebook. Cũng chẳng để làm gì. Dạo này đang trong quá trình cố gắng giảm cân ( 1 cách vô vọng ) nên tâm tính sẽ ko bình thường cho lắm.
Cảm tưởng mình giống như 1 siêu nhân không cần ăn ( ăn ít ) và ngủ ( ngủ ít ) mà không thấy mệt ( không thấy mệt lắm ). Ngày vẫn học đêm vẫn chơi. Chẳng hiểu thể loại người gì.
Bỏ học đi hát thôi!!
Thông báo với các bạn là mặt tớ đã hóp lại.......

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2008

mùa xuân đến muộn



Hì hì. Năm nay lạnh sâu, ấm muộn. Mùa xuân thật sự đến muộn.... hoa đào hai ba hôm nay mới bắt đầu có.
Hì. Cũng đẹp.

Thứ Tư, 20 tháng 2, 2008

Lần 3 ??? Oh no



Từ h, phải tập lại đi ngủ sớm. Dậy sớm....

Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2008

edit sau nhá



khúc xuân
magnify
Năm mới đón nhận ngàn vạn niềm vui.

Vui nhất, là Tiến vào đh rồi, và quan trọng hơn là hè này được gặp nó rồi. Không biết thằng củ lìn Kiên củ tỏi có về không, nếu có thì sẽ đủ đội làn đầu tiên sau ngần ấy năm. Dạo này phong trào đi xuống quá, mình mong mỏi ngày đoàn tụ quá.

Vui nhì, vẫn là Tiến, nhưng có thêm Lan Anh. Chẳng hiểu từ bao h mình rất quan tâm theo dõi cặp đôi này. Buồn cười thật. Về cơ bản và xét một cách toàn diện thì mình rất hâm mộ bạn Lan Anh. Cuộc đời về sau còn dài, còn nhiều biến động lắm. Nhưng hơn 2 năm vừa qua quen biết Lan Anh, gần 10 năm quen Tiến, mình thầm mong ( viết ra đây rồi thì hết thầm rồi ) 2 bạn được hạnh phúc. Nhiều khi mình nghĩ là mình mong điều đó hơn cả 2 bạn.

Vui ba, là thấy mấy bạn gái nhà mình dạo này nở hoa, báo tin mừng liên tục ạh. Thật là không kịp trở tay. Nhiều khi là chưa có cơ hội kiểm duyệt nên vẫn thấy hơi hơi ngứa mắt các bạn ạh. Tui nhiên thấy các bạn vui hoa lá cành văn thơ nhạc họa cứ lai láng tớ cũng vui ghê lắm.

Vui bốn
, thằng em (anh) họ có người yêu, buồn cười ở chỗ thế này nhớ, chị nó tức là cũng chị tớ, tớ định giới thiệu cho anh bạn A, nào ngờ anh bạn A lại là bạn thân của người yêu cũ của chị tớ. Sự việc chưa dừng lại ở đó.............. bây h thằng em (anh) họ tớ, thích 1 em, thật buồn cười không thể đỡ, em ý là em của người yêu của anh của bạn A........... thế giới này thật nhỏ bé, Hà Nội này càng nhỏ bé.

Vui bốn, nhận ra rằng năm vừa rồi mình không được may mắn lắm. Hóa ra là sao Thái Bạch. Năm nay, ngày đầu tiên đi học thấy cũng vui vẻ và khỏe khoắn. Tình hình kỳ này còn khó gấp vạn kỳ trc, nhưng thấy tự tin hơn nhiều. Cũng chẳng biết đi đâu về đâu. Nhưng thấy vui.

Vui năm, hôm nay đi học tiếng Nhật, tự nhiên nói nhìu hơn hẳn, cũng cười nhìu hơn hẳn. Ngồi trong lớp có nói mấy câu đùa đùa, nghĩ lại thấy hài. Buồn cười nhất, lúc tan, cái con mình ghét ghét, tự dưng nó chào mình với con Thủy, dzật cả mình. Lúc đầu thấy buồn cười, xong cũng thấy vui vui thế đéo nào ấy.

Vui sáu, dạo này yêu Tom điên cuồng, đêcks hiểu tại sao, tối qua còn bật cam strip show cho nhau xem. Thật là không thể đỡ.

Vui bảy
, con Diệp Thịnh đang điên, chả hiểu sao thấy buồn cười lắm, cũng vui nữa.

Vui tám, Tết này mất nhiều thứ, nhưng được rất rất rất rất rất nhiều thứ.

Vui chín, không có vui chín


Ngày vui ngắn chẳng tày gang, nhưng ít mà chất lượng. Cũng quên, gang tay cũng tùy người mà ngắn dài khác nhau nữa.

Thứ Hai, 11 tháng 2, 2008

nghe những bài hát cũ





Hiện đang nghe bài Graduation của VitaminC. Hôm trc qua trường, thế là đã 3 năm. Thời gian trôi nhanh thật.


Già hết, rồi sẽ thành những ông bố bà mẹ hết. Như người này ( người bên phải nhớ - người bên trái vẫn còn nguyên !!!!! )
Có những chiện không thể ngờ, có những cái không thể tránh. hmmmm.
Cũng trong ttvnol có 1 topic spam là "thôi yêu nhau có làm bạn đc không", topic hơi nhảm nhưng cũng có cái để nghĩ. Phải chăng "như thế" lại là may mắn, vì bây h vẫn còn ở bên cạnh nhau.
Haha, nói nhảm quá đi mất.
Hết Tết rồi!!!!!!!!!!!!!!
Khó hiểu lắm nhớ. Không thể tưởng tượng được, nghe bài hát này nãy h, cảm tưởng gần ngưỡng khóc. Lâu rồi không khóc.
Từ hồi quen bác Tom mới chỉ sít khóc.

Bài hát này.....
EVERY TIME


Hey!, if we can solve any problem

Then why do we lose so many tears

Oh, and so you go again

When the leading man appears

Always the same thing

Can't you see, we've got everything goin' on and on and on



Every time you go away you take a piece of me with you

Every time you go away you take a piece of me with you



Go on and go free, yeah

Maybe you're too close to see

I can feel yor body move

It doesn't mean that much to me

I can't go on sayin' the same thing

Just can't you see, we've got everything do you even know we
know



Every time you go away you take a piece of me with you, oh

Every time you go away you take a piece of me with you



I can't go on sayin' the same thing

'Cause baby, cancha see, we've got everything goin' on and
on and on



Every time you go away you take a piece of me with you

Every time you go away you take a piece of me with you

ai nghĩ rằng bài này dành tặng mình thì đúng đấy.
Peace

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2008

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2008

best things in life are free









Ảnh không theo thứ tự nào cả.

Hmmm, cả ngày ngửi khói, đút củi, rồi rửa bánh, nén bánh, rồi đến khi trời tối như mực, ôm 4 cái bánh, 3 quả bưởi trước bụng, đi bộ qua đồng, lại đi qua nghĩa trang, nhiều trải nghiệm cũng độc đáo lắm :))
Thú vị lắm. Một mình thôi, có thêm bà nội nữa, nhưng chủ yếu là ngồi 1 mình, lâu rồi không được thế.
Tiếng củi nổ lép bép, đọc 1 cái gì đó, lúc thì nghe nhạc.....
1 ngày qua đi không tiếc 1 giây nào.

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2008

Hmmmm


Tình hình là bạn Vân bị đau ốm j đó. Thấy cũng hơi lo lo.
Tình hình nữa là Tết bắt đầu rồi. Đang ngồi đây đợi nước nóng để đi tắm, rồi về quê luộc bánh trưng. Đam mê phết. :))
Ôi, tối qua thức đêm, chả muốn ngủ. Loay hoay mãi mới ngủ được. Sáng lại bị hò dậy sớm phết. Hmmmm.
Hmmmm. Hmmmmmmmmm.
Năm cũ ơi, qua mau nào.

Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2008


giống như trò chơi trốn tìm???
giống như 2 đường thẳng song song, rất gần nhau nhưng chẳng bao giờ gặp nhau???
uh, chẳng biết. Cần thời gian suy nghĩ???
hmmmmm

Vui

Hà Nội lạnh nhất trong những gì mình biết. Cảm tưởng là sắp đạt độ lạnh giới hạn rồi. Không thể tin nổi. Nhỉ.
Hồi trc thích mùa đông, h thì tình hình là không thích lắm, vì mặc thế nào cũng không đủ, vì bà già ho nhiều quá, vì ông già đi làm khổ, vì nói chung là nhiều thứ....



Bye.